16 Dec 2010

Nhà báo Huỳnh Sơn Phước trả lời một số câu hỏi của người tham dự

Ban tổ chức chúng tôi có nhận được một số câu hỏi của quý bạn và xin chuyển phần trả lời của diễn giả lên trang thông tin để quý bạn cùng theo dõi. Rất mong nhận thêm nhiều ý kiến chia sẻ và câu hỏi của quý bạn.

* Khi các bạn đọc gửi tin về, tòa soạn mở xử lý thông tin như thế nào? Làm thế nào để phân loại, chọn đăng, bảo mật và lưu giữ thông tin cần thiết như một tư liệu cho những bài báo tới?

- Nhà báo Huỳnh Sơn Phước: Vào một ngày cuối năm 2002, ông Hương bị bọn xe cướp đả thương phải đưa đến bệnh viện tỉnh Bình Thuận, nhưng ông đã trút hơi thở cuối cùng trước khi được cấp cứu. Chứng kiến cái chết đau thương của ông Hương, người bác sĩ trực đêm đó đã gọi cho TT.

Bản tin buồn với nhiều tình cảm bức xúc tưởng như tuyệt vọng của người thầy thuốc được đặt lên bàn của cuộc họp tin sáng hôm sau như một mệnh lệnh từ người đọc, đòi hỏi nhà báo phải vào cuộc. Lập tức các PV và CTV của TS đang có mặt tại các tỉnh dọc quốc lộ 1A lần lượt ngồi vào ghế hành khách ngược xuôi từ Đồng Nai, Bình Thuận cho đến Hà Tĩnh, Nghệ An.

Còn cuộc vận động "Xoa dịu nỗi đau da cam", người đọc không chỉ phát hiện, mà còn tham gia làm báo. Anh Nguyên Hoàng đã truy cập trang WEB vận động và ký tên vì công lý trước khi gởi đến TS bài viết có tựa "Chẳng lẽ chúng ta vô cảm". Người đọc thứ hai, chị Anh Đào viết tiếp "Chúng ta không vô cảm". Chính người đọc đã bước lên diễn đàn và sử dụng TS để phát động một chiến dịch dài ngày "Góp phần xoa dịu nỗi đau da cam" với hai chương trình: Ký tên vì công lý và quyên góp ủng hộ tài trợ cho vụ kiện và chăm sóc nạn nhân.

Nỗi đau da cam đến được với bà con người Việt và nhân loại đồng cảm trên toàn thế giới. Thông tin tiếng Việt từ TS được tiếp ứng bằng hàng loạt Website của sinh viên, hay bà con người Việt đang sinh sống ở nước ngoài với nhiều thứ tiếng: Anh, Pháp, Tây Ban Nha, Đức, Nga… truyền khắp các châu lục.

* Một nhật báo ngốn một lượng sự kiện khổng lồ hàng ngày, quả là rất cần nguồn tiếp ứng thông tin, lực lượng bạn đọc hùng hậu, những người có mặt khắp nơi đã hỗ trợ rất nhiều cho TT. Ngẫu nhiên họ đến với TS hay TS đã tổ chức cho bạn đọc làm báo?

- Nhà báo Huỳnh Sơn Phước: Mạch thông tin phản hồi từ người đọc được cả một bộ máy tiếp nhận. Mỗi ngày trên bàn BBT có hai bản tin sáng, chiều phản ánh ý kiến của bạn đọc. Trong môi trường tiện lợi của Internet, thông tin của bạn đọc qua email vừa rất kịp thời, vừa đầy đủ gần như một tác phẩm báo chí.

Người đọc viết tiếp những bài báo, làm tiếp những trang báo dang dở, góp ý điều chỉnh chủ trương biên tập. Người đọc tin cậy cộng tác vớiï TS có phần do ngày càng rõ vai trò quan trọng của họ thể hiện trên trang báo. Mặt khác, tôi còn nhận ra ở sự hỗ trợ của người đọc cả lòng xót thương đối với một tờ báo vốn có số phận gian truân với nhiều thử thách.

* Ngoài nguồn thư bạn đọc, ngoài ý kiến của phát hành, làm thế nào TS tiếp cận được yêu cầu của người đọc?

- Nhà báo Huỳnh Sơn Phước: Tôi nhớ, từ trước khi bước vào năm cuối của bậc trung học, được anh trai đưa ra Huế chơi, tôi đến ăn sáng ở một quán bún bò dân dã nhưng rất đông khách. Bà bán bún nhớ tên và khẩu vị của từng người. Người này ăn hơi cay, người kia nhiều hành, tô giò, tô móng… ai cũng được chiều. Tôi nghĩ, nhà báo cũng rất cần có được cảm quan của bà bán bún, học ở bà tình cảm, và khả năng bắt nhạy với khẩu vị của người đọc mỗi ngày.

Nhưng với bà bán bún thì ngày nào cũng hương vị đó, thịt đó, hành ngò tươi thơm. Còn anh làm báo thì không thể lặp lại cái cũ. Anh phải có được cái ưu thế tự nhiên sinh ra và lớn lên trong cộng đồng, có chung số phận với cộng đồng cư dân nơi tờ báo đang có nhiều người đọc. Cho nên, tiêu chí của tờ báo ngoài màu đỏ của lý tưởng, trẻ trung, dấn thân, nó phải "rất Sài Gòn". Nó không được làm bất cứ điều gì mà đời sống cộng đồng, văn hóa của cộng đồng đó không chấp nhận.

(còn cập nhật tiếp)